Tôi bắt đầu mọi thứ từ con số 0 khi đến với sân khấu kịch. Nhưng ở đây, người ta rất coi trọng ngôn từ, giọng nói, mà tôi lại tự ti về những điểm này. Tôi biết cơ hội mình không nhiều. Nhưng khi theo nghề, tôi học được rất nhiều từ anh chị.
BB Trần từng cảm thấy bản thân không được tự tin vì chất giọng
Khán giả yêu mến hơn sau “Chạy đi chờ chi”
Tôi là người đã trải qua nhiều cung bậc trong nghệ thuật. Khi thành lập nhóm BB-BG, tôi không nghĩ sẽ đi được đến đâu nhưng tôi vẫn làm. Cho đến khi nhóm tan rã, tôi chới với. Tôi không biết tìm đâu những con người như thế, và không biết mình phải làm gì tiếp theo. Nhưng thật may là khi đó, tôi có thể ngồi lại và ý thức được - đây là lúc mình nên đi một mình. Tự đi một mình cũng tốt, chúng ta không phải lúc nào cũng cần có nhóm hay cả một ê-kíp đi cùng.
Thật ra, tôi cũng muốn cùng đi xa với ai đó. Đối với tôi, một ê-kíp sẽ là một gia đình. Điều đó càng khó khi tôi ở trong một tập thể hơn, bởi ai cũng sẽ có công việc và gia đình riêng. Thế nên khi họ rời đi, tôi rất mệt mỏi và mất thời gian để lấp đầy khoảng trống. Vì vậy, bây giờ tôi kết hợp với những người khác cho những dự án ngắn như: Nam Thư, Quang Trung, Hải Triều.
Đến thời điểm này, tôi không thấy gì hối tiếc, ngay cả việc tôi rời khỏi nhóm BB-BG cũng vậy. Thậm chí tôi còn thấy muộn quá, đáng lẽ mình phải đi sớm hơn. Nhưng lúc đó, tôi bị níu kéo hoài, cứ luôn suy nghĩ: “đây là một gia đình, là những con người mà mình thương yêu, một tài sản vô giá của thanh xuân”. Với những suy nghĩ này, tôi không thể nào phát triển sự nghiệp riêng của mình. Càng cố thoát ra khỏi nhóm, tôi lại càng ôm “khư khư” và nghĩ mọi cách làm mọi thứ để BB-BG phát triển. Cuối cùng, tôi nhận ra, mình tự làm mất thời gian của mọi người bởi ai cũng có công việc và cuộc sống riêng.
Hải Triều là người bạn thân giúp BB Trần vượt qua những lúc khó khăn
Từ lúc tách ra khỏi nhóm, Hải Triều luôn bên cạnh ủng hộ tôi và cùng nhau làm những parody. Thậm chí Hải Triều còn nhận lời tham gia tất cả sản phẩm của tôi mà không để ý đến cát-sê hay vai lớn, nhỏ. Hải Triều hay tặng quà cho tôi, và giới thiệu tôi về sân khấu Thế giới trẻ. Đó không chỉ là một nơi tôi rất thích mà còn là mơ ước của mình từ khi bắt đầu nghiệp diễn.
Lúc đầu khi về sân khấu, tôi rất là bỡ ngỡ. Bởi tôi bắt đầu mọi thứ từ con số 0 khi đến với sân khấu kịch. Nhưng ở đây, người ta rất coi trọng ngôn từ, giọng nói, mà tôi thì lại tự ti những điểm đó. Tôi biết cơ hội mình không nhiều. Nhưng khi theo nghề, tôi học được rất nhiều từ anh chị, các cách nhấn nhá ngôn từ.
Ban đầu, tôi chỉ thế vai cho Hải Triều. Sau đó, tôi được diễn vai riêng, có nhiều thoại hơn, rồi lên thứ chính và hiện tại có cả vai chính. Tôi thấy mình rất may mắn, mới có 1 năm mà làm được nhiều thứ quá.
Tôi là một người rất mê sân khấu. Lúc diễn, tôi nhìn khán giả vỗ tay, khán giả cười là tôi thấy hạnh phúc lắm. Ở trên sân khấu, diễn viên phải giữ một mạch cảm xúc chứ không phải như các clip trên mạng hay phim truyền hình. Diễn viên đôi khi cũng phải nhớ hết thoại và phân cảnh của một vở diễn dài 3 tiếng - đó là một điều rất khó khăn. Nhưng tôi là người thích cảm giác chinh phục những thử thách mới và đó là cảm giác mà tôi chưa thể tìm thấy ở các sản phẩm trên mạng của mình.
Tôi đã từng nghĩ, người ta sẽ giới thiệu mình là ai, không lẽ: BB Trần một người đóng hài trên mạng. Nhưng ngay lúc đặt chân vào sân khấu Thế giới trẻ, tôi nghĩ bây giờ có thể chính thức gọi mình là diễn viên được rồi. Đối với tôi, sân khấu là một nơi rất danh giá.
“Chạy đi chờ chi” là gameshow đưa BB Trần đến gần hơn với khán giả
Những quãng thời gian gần đây, tôi cảm thấy mọi người chú ý đến mình nhiều hơn. Việc đó chắc là nhờ tham gia Chạy đi chờ chi - một chương trình được nhiều người yêu thích. Tôi nhận rất nhiều ý kiến, phản đối có, ủng hộ có. Sau những lần chơi “gian lận" trong chương trình, tôi thấy mình được chú ý nhiều hơn. Nhưng nhiều khi, tôi đọc được những bình luận rất sai nên có khi phải cãi lại bởi tôi không thích ai nói sai về bản thân hoặc chương trình mình tham gia.
Tôi thấy trong Chạy đi chờ chi, mọi người đều chơi hết mình. Tham gia chương trình thực tế, bản tính ai thế nào sẽ được thể hiện ra như vậy. Tôi trên màn ảnh thế nào thì ở ngoài cũng như thế, thích trêu ghẹo, chọc phá mọi người. Nhưng tôi luôn quan niệm: Mình có thể chơi "dơ" trong chương trình nhưng không được để tính nết mình “dơ”.
Một người nghệ sĩ không có sản phẩm thì không thể nào tiếp tục phát triển. Khi tham gia Chạy đi chờ chi, tôi được nhiều người biết đến hơn, ngay cả những người lớn, trẻ em cũng nhận ra tôi. Từ đó, tôi đặt cho mình thách thức phải làm sản phẩm phù hợp với nhiều lứa tuổi hơn.
Giả gái nhưng không làm mất hình ảnh người con gái
Ở Việt Nam rất nhiều nghệ sĩ giả gái đã thành công như: Hoài Linh, Trấn Thành.. nên BB Trần hay Hải Triều chỉ là những đàn em đi theo, và nhận được sự yêu mến của mọi người. Tôi giả gái nhưng vẫn giữ hình ảnh cho người con gái. Tôi cũng không phải là người tiên phong cho trào lưu này, bởi Hải Triều mới giả gái “y như thiệt”, rất đầu tư và chỉn chu. Đặc biệt, tôi và Hải Triều rất yêu mến tà áo dài Việt Nam, tôi cảm thấy rất tự tin khi diện tà áo truyền thống Việt Nam.
BB Trần giả gái vì muốn lưu lại hình ảnh của mẹ
Lúc đầu, tôi không dám giả gái đâu, bởi ngoại hình bị thô. Tôi phải giảm cân, học make up và nhiều thứ khác như cách chụp hình như thế nào, thể hiện thần thái ra sao. Nhìn lại chặng đường đã qua, tôi thấy được sự thay đổi ngoạn mục đó bởi đến nay, tôi đã giải gái giống gần 60-70%. Đối với tôi, đó là sự thành công.
Không biết mọi người như thế nào, nhưng vì mẹ tôi đã mất, mỗi lần giả gái lại khiến bản thân nhớ đến mẹ. Những lúc đó tôi rất giống mẹ, tôi muốn lưu lại những hình ảnh này. Ngày xưa mẹ tôi rất thích làm diễn viên, hay hát ở phường, xã… vì thế, mẹ cũng ao ước tôi có thể làm diễn viên. Mỗi khi giả gái, tôi cảm nhận như lúc nào mẹ cũng bên mình.
2020 là năm tôi thấy mình hạnh phúc nhất, đạt được nhiều thứ mình mong đợi. Tôi sẽ giữ nhiệt huyết này và tiếp tục phấn đấu trên hành trình nghệ thuật khó khăn nhưng đầy thú vị. Hy vọng mọi người sẽ luôn ủng hộ và yêu mến tôi!
Diễn viên BB Trần (Tiểu Di ghi)