Không phải ai cũng cần viết để tồn tại. Có người cả đời không chạm đến cây bút, vẫn sống, vẫn đi qua trần gian đầy đủ. Nhưng với một số người, viết là một nhu cầu nội tâm, một thôi thúc không cưỡng nổi – như thở, như đau, như nhớ. Viết là cách duy nhất để họ tiếp tục sống trong thế giới này – dù chỉ là bằng một hình thức khác: âm thầm, dịu nhẹ nhưng đầy chân thành.

Và "Những mảnh vỡ" ra đời như thế
Một tập tản văn không gào thét mà khiến người ta im lặng
Ngay từ những dòng đầu tiên, cuốn sách không ồn ào, không gây sốc, không cố chiếm lấy ánh nhìn. Trái lại, nó chọn cách bước thật khẽ vào tâm trí người đọc – như một làn khói cà phê đen, một khúc nhạc vọng cổ đâu đó giữa trưa nắng Sài Gòn, một bức thư tình gửi giữa lòng quên lãng.
Có những trang viết khiến người ta khựng lại, chỉ vì một câu:
"Mùa này lạnh lắm em. Có còn ai nhắc em khoác thêm áo ấm?"
Hay:
"Bi kịch lớn nhất trong tình yêu không phải là hết yêu, mà là còn yêu nhưng mãi mãi chẳng thể ở bên nhau."
Chúng không cần lý luận. Không cần minh họa. Chúng chỉ cần… được viết ra. Và khi đã viết ra rồi, chúng chạm vào người khác – chạm vào đúng nơi người ta cũng từng vỡ.
Từ đạo diễn sân khấu đến người kể chuyện bằng tâm hồn

Trần Minh Cường không phải là cái tên xa lạ. Anh là một đạo diễn, một biên tập, một người nghệ sĩ đã sống nhiều năm với sân khấu, với ánh đèn, với những màn đêm sau cánh gà. Nhưng lần này, anh không dựng cảnh cho người khác. Anh dựng lại chính mình – trong những mảnh ký ức vụn vỡ.
"Những mảnh vỡ" là cuốn sách người viết không viết bằng kỹ thuật – mà bằng trải nghiệm. Những trải nghiệm không phải lúc nào cũng đẹp đẽ, nhưng thật – và chính vì thật, nó đủ sức nâng đỡ những trái tim đang lạc lối.
Từ những kỷ niệm tình yêu, những mùa tóc dầu dừa, những chuyến xe quên đón… cho đến nỗi hoang hoải của một thành phố khi về khuya, mọi điều nhỏ bé trong cuộc sống đều được anh nhặt lên và đặt vào từng trang giấy – như một người lặng lẽ gom nhặt lại chính đời mình.
Lumiere Byblos Villa – nơi những hồi ức có thể lên tiếng
Không gian tổ chức ra mắt sách vào hai ngày 26 và 27 tháng 7 năm 2025 không phải ngẫu nhiên mà được chọn. Lumiere Byblos Villa – ngôi biệt thự cổ nằm nép mình trên đường Ngô Thời Nhiệm – vốn là nơi chứa đựng sự giao thoa giữa cái cũ và cái mới, giữa sang trọng và trầm mặc, giữa thực tại và quá khứ.
Chính ở nơi này, "Những Mảnh Vỡ" sẽ không chỉ là một cuốn sách, mà sẽ biến thành một buổi trò chuyện thầm thì giữa những người từng đau, từng yêu, từng không thể nói ra điều gì đó.

Sẽ có những phút lặng. Sẽ có những nụ cười. Và chắc chắn, sẽ có những người bước ra khỏi Villa với ánh mắt ngấn nước – nhưng lòng nhẹ đi đôi chút. Bởi như tác giả từng viết: "Ta học cách cất những mảnh ký ức vào một góc sâu trong tâm hồn. Không phải để quên, mà để nhớ rằng: đã từng có một người khiến ta đau đến mức chỉ cần nghĩ về, tim vẫn còn nhói."
"Những mảnh vỡ" – một chiếc gương ghép từ thời gian
Sách không chỉ kể về tình yêu. Mà còn về một thời đã qua, về những gì rất nhỏ – như mùi hương, như một góc phố, như ánh sáng lọt qua song cửa sổ cũ. Những mảnh ký ức ấy, khi ghép lại, tạo thành một chiếc gương – để ta có thể nhìn thấy chính mình của ngày xưa, để soi rõ hơn bước chân mình hôm nay.
Một cuốn sách không nhằm thay đổi thế giới, nhưng đủ để thay đổi tâm trạng của bạn trong một chiều muộn. Đủ để nhắc bạn nhớ rằng: "Giữa muôn trùng sóng gió, vẫn có một sợi tơ hồng chờ ta ở cuối con đường."
Email:
Mã xác nhận: