Giữa dòng chảy ồ ạt của các sân khấu giải trí, nhóm kịch Đời lặng lẽ khẳng định sức sống bền bỉ suốt 15 năm. Mới đây, nhóm đã ra mắt chuỗi kịch ngắn với chủ đề Phận má hồng với một diện mạo mới rất hấp dẫn. Vũ Trần thêm thắt nhiều chi tiết, tình tiết để tác phẩm đầy đặn hơn, phù hợp với công chúng khi ngồi xem trực tiếp.

Minh Quốc, Bảo Châu trong tiểu phẩm Cánh đồng bất tận
Không phô trương kỹ xảo, đêm diễn là sự kết hợp giữa Hồng Trang - nữ diễn viên từng lấy đi nước mắt của bao khán giả truyền hình, và Vũ Trần - Đạo diễn đạt giải á quân của cuộc thi Kịch cùng Bolero. Họ đã cùng nhau phục dựng và thổi hồn mới vào 3 tiểu phẩm: Cánh đồng bất tận, Sen trắng và Tô Ánh Nguyệt.

Kỳ Thảo, Đức Tuấn trong Sen trắng
Mang đậm phong vị chính kịch miền Tây, chuỗi kịch khắc họa 3 chân dung phụ nữ với 3 sắc thái bi kịch riêng biệt. Khán giả bắt gặp một Nương (Bảo Châu) trong Cánh đồng bất tận, lớn lên giữa mênh mông sông nước và nỗi thù hận đàn bà của người cha. Bi kịch của Nương là sự cô độc, bị tước đoạt quyền giao tiếp xã hội, trôi dạt vô định giữa những luật lệ hoang dã mà ánh sáng văn minh khó lòng chạm tới. Kế đến là Trang (Kỳ Thảo) trong Sen trắng (cảm tác từ Trà hoa nữ), đóa hoa chật vật vươn mình giữa bùn lầy dĩ vãng. Bóng ma quá khứ và sự nghi kỵ của miệng đời đã buộc người phụ nữ ấy phải rời xa tình yêu, thỏa hiệp với thực tại tàn nhẫn để tồn tại. Cuối cùng, Hồng Trang hóa thân thành Tô Ánh Nguyệt - hình tượng kinh điển của đức hy sinh. Chị lột tả trọn vẹn nỗi đau của người mẹ đứt ruột trao con, chôn chặt tình riêng để giữ tròn chữ hiếu và chữ nghĩa. Sự kìm nén, chịu đựng của Nguyệt trên sân khấu nhỏ khiến người xem không khỏi rưng rưng. Họ khóc, nhưng rất nhiều tràng pháo tay liên tiếp vang lên, và khi kết thúc đêm diễn khán giả vẫn chưa vội về mà cứ nán lại sẻ chia cảm xúc cùng nhau.

Hồng Trang, Vũ Duy Luân trong Tô Ánh Nguyệt
Điểm đặc biệt của Phận má hồng nằm ở sự tối giản. Không gian diễn xuất chỉ gói gọn với một chiếc bục gỗ. Không micro, không trợ lực âm thanh, cả ê kíp vừa thoại, vừa hát live suốt 2 tiếng rưỡi - một cường độ lao động nghệ thuật không thua kém bất kỳ sân khấu lớn nào. Khoảng cách "mặt đối mặt" đã xóa nhòa ranh giới giữa diễn viên và khán giả. Ở cự ly ấy, mọi cảm xúc phải chân thật, không được phép "lên gân" hay giả tạo. Nét diễn mộc mạc, chân phương của Hồng Trang, Kỳ Thảo, Bảo Châu cùng sự tung hứng duyên dáng, mang lại tiếng cười nhẹ nhàng của dàn diễn viên Thanh Lan, Đức Tuấn, Lê Anh Bằng, Minh Quốc, Vũ Duy Luân đã tạo nên một tổng thể hài hòa.
Phận má hồng không chỉ là sự tái hiện các trích đoạn, mà là lời tự tình của những nghệ sĩ tử tế, rút ruột nhả tơ vì tình yêu nhân vật và thánh đường nghệ thuật của riêng mình. Tuy là kịch cà phê nhưng tất cả diễn viên đều diễn rất chuyên nghiệp, bởi họ đều tốt nghiệp Trường ĐH Sân khấu - Điện ảnh TP. Hồ Chí Minh, đều có những vai diễn ở một số sân khấu khác, kể cả đóng phim. Họ quây quần về với nhóm kịch Đời bởi họ quý "bà bầu" Hồng Trang, bởi họ tìm được những tác phẩm đàng hoàng để trao trọn lửa nghề.
Nguồn: Thanh niên
Tin Tổng Hợp
Link nội dung: https://htv.com.vn/phan-ma-hong-not-tram-xao-xuyen-cua-kich-cung-bolero-222251128071239972.htm