Chỉ còn đêm nay, gia đình, tri âm, bạn bè và đội ngũ HTV ngồi với anh đêm cuối, rồi mai tiễn biệt…
Giờ này, trong sâu thẳm tâm can, mỗi người ngồi đây đều đau những nỗi đau khác nhau, nhưng nghẹn thắt. Nỗi đau bao giờ mới phôi pha, những câu chuyện về anh đến bao giờ mới cạn, từng căn phòng, góc phim trường, toà nhà 14 Đinh Tiên Hoàng, Quận 1 bao giờ mới mờ phai bóng dáng anh - Thuyền trưởng của HTV?
Tên Dương Thanh Tùng những ngày qua được làng báo cả nước gọi trong đau đớn, bàng hoàng. Mọi người trách anh sao vội rời xa cõi tạm, anh an yên ra đi nhưng nỗi đau của gia đình, của vợ anh, của hai con trai anh, của bạn bè, đồng nghiệp, của đội ngũ HTV bao giờ mới cạn, hỡi anh Tùng!
Nhà báo Dương Thanh Tùng - Tổng Giám Đốc HTV
Ngày 8/3, cơ quan lạnh ngắt, không bóng dáng một chiếc áo dài. Ngày mà mọi năm anh bày bao trò vui để chị em phụ nữ trong Đài tung tăng váy áo, để các anh trổ tài nấu ăn, thi thố phục vụ chị em, chiếc violon tinh tế kéo những bản tình ca và mỗi phụ nữ chúng em bước chân vào cơ quan được một mày râu nở nụ cười tươi với 1 đoá hồng.
Hôm qua, 8/3, cả đài đi nhẹ - nói khẽ, dường như mọi người sợ những ồn ã làm anh đau, để giấc ngủ sâu của anh không bị giật mình.
Hôm qua, 8/3 - phụ nữ của Đài không một ai khoe quà, khoe hoa, khoe những chiếc áo dài mà mỗi năm Đài may tặng. Màn hình led trước cổng Đài sáng rực hàng đêm cũng tắt ngấm, chỉ có sóng HTV vẫn hoạt động, những bản tin thời sự vẫn nóng hổi tin tức - như điều mà anh mong mỏi, trăn trở nhất trong gần 30 năm anh cống hiến ở HTV, từ vị trí một phóng viên đến Tổng tư lệnh của Đài. Duy nhất, duy nhất 1 tin ngắn khiến mọi người thót tim, và MC can trường, nín thở, dằn nén cảm xúc để không vỡ oà trên sóng những đau đớn: Tin buồn về sự ra đi đột ngột của anh!
Cả Đài tiếc thương anh.
Hôm qua, lớp mình đến viếng anh. Cái lớp chỉ 7 thành viên mà tụi em hãnh diện vì có 2 người anh cả: Tùng - Bách. Thầy cô vẫn thường đùa “K4: Tùng - Bách & rong rêu”. Giờ anh Tùng đi rồi chỉ còn anh Bách và đám “rong rêu” tụi em. Anh Tùng đi, lớp như mồ côi, vợ mồ côi chồng, con mồ côi cha, đội ngũ HTV thiếu vắng sếp…
Lớp mình học chung có 3 năm mà bao kỷ niệm về anh, huống gì gia đình, bạn học anh từ thời Phổ thông, thời Đại học sôi nổi bên Liên Xô, đồng nghiệp, đối tác và cán bộ, nhân viên hàng ngày hàng giờ kề vai sát cánh với anh. Lễ viếng anh có những tiếng nấc oà, có nỗi đau lặng câm, nén lặng. Họ gọi tên anh, họ khóc vì anh, họ giận anh, họ… thương anh, anh Tùng ơi…
Tổng Giám Đốc HTV - Dương Thanh Tùng phát biểu tại họp báo Cúp truyền hình
Đêm nay, đội ngũ HTV, bạn bè, tri kỷ đến uống với anh chung rượu tiễn biệt. Ly rượu cuối đắng chát nỗi biệt ly.
Đêm nay, văn nghệ sĩ, ca sĩ Thành phố đã đến hát cho anh nghe những bài anh yêu thích…
Đêm nay sao ngắn quá!
Rồi…
Sáng mai, đội ngũ HTV sẽ đứng hàng dài - trước toà nhà 14 Đinh Tiên Hoàng - khóc tiễn biệt anh lần cuối. Tiễn anh một đoạn đường…
Vô thường một cõi hư không…
Anh đi nhé! Anh Tùng ơi…